Một năm thêm mấy tháng rồj Thu đj đông lạj bồj hồj sắp xuân Gắp em anh gặp mấy lần Tưởng quen mà lạ tưởng gần mà xa Aj làm cách trở đôj ta Vì anh vụng gượng hay là vì em Trăng còn đợj gjó chưa lên Hay là trăng đã dần lên mất rồj Hằng ngày em nój bao lờj Vớj cha vớj mẹ vớj ngườj xung quanh Vớj đường phố vớj cây xanh Sau em chưa nój vớj anh một lờj Tương tư ăn phảj míến mồj Đứng đj trên lửa nằm ngồj trong sương Phải duyên phải lửa thì thương Để chj đêm thẳm ngày trường hỡj em !!!!!
Ngườj ta khổ vì thương không phảj cách Yêu saj duyên và mến chẳng nhằm ngườj Có kho vàng nhưng tặng phảj tùy nơj Ngườj ta khổ vì xjn không phảj chổ Đường êm quá aj đj mà nhớ ngó Đến khj hay gaj nhọn đã vào xương Vì thả lòng không kiềm chế dây cương Khj đã khổ thì không luj được nữa
Yêu thương mà chẳng nój năng Nhớ nhung mà chẳng than rằng nhớ nhung Gjữa đên lòng lạnh vô cùng Mơ màng trên gốj hoa dung gần gần Ngọc ngà tay chẳng gjao thân Truốt trao dáng đjệu muôn phần thước tha Sương bay trờj đục cây mờ Tình rjêng lẩn khuất như bờ vj lau Ngó em không dám ngó lâu Ngó qua một chút đở sầu mà thôj Lòng ta thương bạn khôn nguôj Nước sao như nước chảy xuôj một bề Cành thương chjm lạj bay về Tjếng kêu than thở buồn nghe não sầu Ba canh sao lặng lẽ tàn Hang rừng lặng lẽ bông lan rụng mình Lạnh lùng tr0ng kh0ảng vô mjnh Lòng ta muôn kiếp ôm tình , lặng jm
Thư thì mỏng như suốt đờj mộng ảo Tình thì buồn như tất cả chja ly Gjấy ph0ng kỹ mang thầm tr0ng túj áo Mãj trăm lần vjết lại mớj đưa đj Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất Dành cho em kèm vớj một lá thư Em không lấy và tình anh đã mất Tình đã cho không lấy lạj bao gjờ
Gjơ tay muốn ôm cả tráj đất Ghì trước tráj tjm ghì trước ngực Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn Bao la muôn trời sâu vạn vực Làm sau sống được mà không yêu ? Không nhớ không thương một kẻ nào Hãy đốt đờj ta muôn thứ lửa Cho bừng tja mắt đỏ tja sao
Bữa trước rjêng haj dướj nắng đào Nhìn em anh muốn hỏj vì sao ??? Khj tôj đến kiếm trên môj đẹp Một thoáng cườj yêu thỏa khác kha0 Aj đem phân phát một mùj hương Hay bản cầm ca ! Tôj chỉ thương Chỉ lặng chuồj theo gjòng cảm xúc Như thuyền ngư - phủ lạc tr0ng sương
Tr0ng vườn đêm ấy trăng nhjều quá Ánh sáng tuôn đầy các lốj đj Tôj vớj ngườj yêu qua nhè nhẹ . . . . Im lìm không dám nój năng chj Chúng tôj lặng lẽ bước tr0ng thơ Lạc gjữa vườn h0a chẳng bến bờ Trăng sáng trăng xa trăng rộng quá Haj ngườj nhưng chẳng bớt bơ vơ
Mây biết về đâu bay gấp gấp Con cò trên ruộng cánh phân vân Chjm nghe trờj rộng gjan đôj cánh Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần
Con đường nho nhỏ , gió liêu xiêu La lả cành hoang nắng trở chiều Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn Lần đầu rung động nỗi thương yêu
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em . Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi . Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối . Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung . Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em . Bởi trái tim anh đã có thừa người khác . Bản tình ca ở bên em anh hát . Sẽ có người diễm phúc sau em . Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em . Những gì thoảng qua mấy ai còn giữ lại . Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi . Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường . Đừng bận lòng vì lỡ nói yêu thương . Ai cũng có phút yếu lòng như thế . Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể . Đến bên nhau bằng những phút dối lừa .